THÔNG TIN QUỐC GIA
– Diện tích: 51.100 km ha
– Thủ đô: San José
– Thành phố cảng: Puerto Limón
– Dân số: 4.875.00
– Ngôn ngữ/ tiếng nói: Tây Ban Nha, Tiếng Anh
THÔNG TIN CÀ PHÊ
– Khu vực đang phát triển: Thung lũng Trung tâm, Thung lũng phía Tây, Guanacaste, Tres Ríos, Turrialba, Orosi, Brunca, Tarrazú
– Các giống phổ biến: Caturra, Catuai, Bourbon, Villa Sarchi, Villa Lobos, SL-28, Gesha
– Phân loại theo từng quốc gia: SHB (Cà nhân cứng, trồng trên 1.350 mét), GHB (Cà nhân cứng tốt – trồng từ 1.000–1188 mét), HB (Đậu cứng), MHB (Đậu cứng trung bình)
– Thời gian thu hoạch điển hình: Tháng 12 – Tháng 4
LỊCH SỬ
Cà phê được trồng ở Costa Rica vào cuối những năm 1700 và đây là quốc gia Trung Mỹ đầu tiên có ngành công nghiệp cà phê được thành lập đầy đủ; đến thập niên 1820, cà phê là mặt hàng xuất khẩu nông nghiệp có ý nghĩa kinh tế lớn đối với người dân. Sản lượng tăng lên rất nhiều khi hoàn thành con đường chính đến Puntarenas vào năm 1846, cho phép nông dân dễ dàng mang cà phê của họ từ nông trại đến chợ bằng xe bò – cách mà hầu hết nông dân nhỏ vận chuyển cà phê cho đến những năm 1920.
Năm 1933, hiệp hội cà phê quốc gia, Icafe (Instituto del Café de Costa Rica), được thành lập như một tổ chức phi chính phủ để hỗ trợ phát triển nông nghiệp và thương mại của thị trường cà phê Costa Rica. Tổ chức được tài trợ bởi 1,5% thuế xuất khẩu đối với tất cả cà phê của Costa Rica, đóng góp cho tổ chức 7 triệu đô la ngân sách, và được sử dụng cho nghiên cứu khoa học về di truyền học và sinh học Arabica, phân tích bệnh học thực vật, phân tích đất và nước, và giám sát ngành công nghiệp cà phê quốc gia. Cùng với những điều khác, Icafe tồn tại để đảm bảo rằng các điều khoản hợp đồng đối với cà phê của Costa Rica đảm bảo người nông dân nhận được 80% giá FOB.
Cho đến gần đây, cà phê ở Costa Rica, như trường hợp điển hình ở hầu hết các nước Mỹ Latinh, được trồng phổ biến bởi các điền trang hoặc các nông hộ nhỏ. Cà phê sau khi thu hoạch được bán cho các hợp tác xã để chế biến và xuất khẩu. Đối với các hộ sản xuất nhỏ, giá bán gần như hoàn toàn phụ thuộc vào mức giá chung của thị trường quốc tế.
Từ khoảng năm 2008, một số nông dân sản xuất nhỏ có kinh nghiệm bắt đầu sử dụng các khoản vay từ các ngân hàng địa phương (10.000 – 20.000 USD) để mua các phiên bản nhỏ của thiết bị xay ướt công nghiệp. Các nhà sản xuất khác đã nhanh chóng áp dụng mô hình kinh doanh này cho các trang trại của họ, và do đó “sự tiến hoá micromill” ra đời.
Thời điểm của quá trình tiến hóa micromill tình cờ trùng hợp với một quá trình tiến hóa khác xảy ra trên khắp Australia, Bắc Mỹ và Châu Âu: đó là các nhà rang xay cà phê đặc biệt mở các xưởng rang siêu nhỏ. Sau đó, các xưởng sơ chế siêu nhỏ của Costa Rica đã tìm thấy một thị trường rộng mở và háo hức giới thiệu các loại cà phê chuyên dụng của họ. Ngoài việc tạo sự khác biệt bằng cách làm vi mô, nhiều nhà sản xuất đã tìm ra những cách khác để thu hút người mua đặc sản, đó là bằng cách thử nghiệm chế biến và trồng các giống cây lạ. Việc trồng các giống cây lạ đã đặc biệt phát triển trong vài năm gần đây, vì nông dân đã có nhiều quyền kiểm soát hơn trong việc quản lý các hoạt động vi mô của họ.
Costa Rica đóng góp ít hơn 1% sản lượng cà phê thế giới, nhưng nó nổi tiếng với nền sản xuất tương đối tốt, nếu không đặt nặng vấn đề chất lượng. Cách mà Costa Rica xây dựng để khác biệt so với các quốc gia trồng cà phê là thông qua sự đa dạng về hồ sơ ở các khu vực đang phát triển, mặc dù quốc gia này có quy mô địa lý tương đối nhỏ. Tarrazú có lẽ là nơi nổi tiếng nhất trong các khu vực với hương vị cà phê chịu ảnh hưởng từ độ cao vượt trội. Thung lũng phía Tây có tỷ lệ người chiến thắng Cup of Excellence cao và phát triển phong phú cả hai giống cụ thể của Costa Rica, Villa Sarchi và Villa lobos, cũng như một số giống thí nghiệm khác, như SL- 28 và Gesha. Cà phê Tres Ríos có cấu tạo mịn, nhẹ hơn – là thức uống dễ uống hơn với vị ngọt của kẹo bơ cứng và cam quýt, so với sự phức tạp hoặc bùng nổ của các loại Costas. Thung lũng trung tâm có một số kiểu thời tiết khác biệt nhất trong cả nước, với mùa mưa và mùa khô rõ rệt: một số loại cà phê được chế biến tự nhiên hàng đầu được tìm thấy ở khu vực này.
Trong những năm gần đây, các nhà sản xuất cà phê ngày càng quan tâm đến việc sử dụng lựa chọn giống như một cách khác để nổi bật trong thị trường cạnh tranh: SL-28 và Geisha đang trở nên phổ biến hơn, và các giống địa phương như Villa Sarchi (một đột biến Bourbon lùn được tìm thấy gần thị trấn Sarchi) và Venesia (một đột biến Caturra).
XƯỞNG SIÊU NHỎ
Một sự phát triển khác đã giúp các nhà sản xuất cà phê của Costa Rico tạo ra sự khác biệt là sự phổ biến của các xưởng siêu nhỏ – micromill, hoặc các cơ sở xay xát ướt và đôi khi là các nhà sản xuất riêng lẻ hoặc các nhóm sản xuất nhỏ sẽ xây dựng để kiểm soát việc chế biến và phân tách cà phê. Bằng cách đầu tư vào các thiết bị như máy khử chất hoặc máy khử trùng, các nhà sản xuất có thể thu hoạch, khử trùng và xử lý cà phê của họ bằng nhiều cách khác nhau mà không cần dựa vào các nhà máy bên thứ ba, cắt giảm chi phí vận hành cũng như tăng giá cho cà phê.
CHẾ BIẾN
Hình thức micromill cũng đi đầu trong các cải tiến chế biến đã đưa cà phê của Costa Rica trở thành tâm điểm chú ý trong thập kỷ qua: Chế biến bán ướt – Honey, một sự kết hợp của quá trình chế biến tự nhiên được rửa sạch và có nguồn gốc từ Costa Rica, phổ biến hơn đối với các loại cà phê Specialty. Tại một số nhà máy, loại quy trình Honey (thường là vàng, đỏ hoặc đen) đạt được bằng cách loại bỏ một tỷ lệ nhất định của chất nhầy trước khi cà phê được sấy khô; các nhà máy khác để lại 100% chất nhầy trên tất cả các loại cà phê Honey của họ, và thay vào đó sửa đổi kỹ thuật sấy khô để tạo ra kiểu chế biến Honey khác nhau.
Chế biến tự nhiên cũng đang tăng phổ biến, một phần vì hồ sơ có thể có giá cao hơn; đồng thời tình trạng hạn chế nước khiến cà phê chế biến bằng phương pháp ướt trở nên đắt và khó sản xuất hơn.
Một trong những chi tiết nổi bật trong quá trình sản xuất của Costa Rica, là cà phê ở đây được đo bằng khối lượng chứ không phải trọng lượng. Mỗi nhà máy có một khu vực tiếp nhận, nơi cà phê tươi được mang và gửi vào các hộp kim loại gọi là cajuelas, hoặc thân cây. Hai mươi cajuelas tương đương với một fanega, là đơn vị đo lường 100 pound – được viêt trong biên lai của nhà sản xuất.
Khi cà phê được hái chín, quả to hơn và nặng hơn so với khi quá chín hoặc chưa chín, điều đó có nghĩa là sẽ mất ít trái hơn để lấp đầy một fanega, và sẽ mang lại giá tổng thể cao hơn cho người nông dân trồng cà phê. Đất nước này sản xuất trung bình 1,8 – 2,2 triệu fanegas mỗi năm.
Mua cà phê Specialty tại Đà Nẵng, Việt Nam ở 43 Factory Coffee Roaster